Phụ lục 1: Tin từ báo “thái nguyên buổi chiều” số ra ngày mùng hai tháng tám năm 1988 (2)

Khi được ba tuổi, bố mẹ bắt đầu dạy cháu học tiếng Anh. Một năm sau, cháu đã nhớ được hơn một trăm từ đơn, học được cách dùng một số từ đơn giản, biết nói một số câu đơn giản được sử dụng hàng ngày như “Xin chào”, “Tạm biệt”…. Năm lên bốn tuổi, bố mẹ đưa cháu đi kiểm tra chỉ số thông minh ở Viện Sức khỏe bà mẹ và trẻ em của tỉnh, họ rất ngạc nhiên khi phát hiện ra chỉ số IQ của cháu đạt 146 điểm, tương đương với chỉ số thông minh của trẻ 12 tuổi rưỡi.

Bố mẹ quyết định cho cháu đi học. Nhưng cháu còn nhỏ quá, nhà trường không nhận. Sau một thời gian thuyết phục, cuối cùng Lữ Siêu cũng được hưởng niềm vui đi học tại trường tiểu học của Công ty Công nghiệp Hóa chất Thái Nguyên. Tan học, Lữ Siêu chạy một mạch về nhà, vừa vào tới cửa đã hét lên: “Mẹ ơi, chữ trên bảng con đã biết hết, không cần học nữa.” Mẹ xoa đầu con nói: “Chỉ biết chữ không thôi thì chưa đủ, còn phải học phát âm, làm toán nữa con ạ!” Lữ Siêu không thắc mắc nữa. Từ đó, ngoài việc đến trường học, ở nhà bố mẹ giúp cháu học. Sau một năm, Lữ Siêu học hết được phiên âm tiếng Hán, nắm được các phép cộng trừ trong phạm vi chục nghìn còn học được phép toán nhân số có nhiều chữ số với số có một chữ số.

“Siêu Siêu, để chú kiểm tra cháu nhé?” “Chú cứ kiểm tra đi ạ!” Sau vài câu hỏi liên tiếp, cháu vẫn nhìn tôi bằng đôi mắt đen lay láy như muốn nói: “Chú còn hỏi gì nữa không ạ?” Nghe giọng trẻ con lanh lảnh, chuyên gia giáo dục sớm Phùng Đức Toàn đang có mặt ở đó buột miệng nói: “Tiềm năng của cháu bé thật lớn, nếu giáo dục đúng cách thì đến năm, bảy, tám tuổi, cháu theo học cấp hai cũng không là quá khó.”

Bố mẹ của Lữ Siêu nói với chúng tôi, Lữ Siêu đã vượt qua bài trắc nghiệm một cách thuận lợi, khi vào năm học mới cháu sẽ được học vượt lớp. Nói đến đây, ông bố, bà mẹ trẻ này cảm thấy rất tự hào.

Tham Gia Bình Luận

arrow
error: Nội Dung Có Bản Quyền - Không Thể Copy!!!